Call Us : ( +62 ) 839 654 62666
Senin - Sabtu : 10.00 - 22.00
Thứ Ba, 25 tháng 9, 2012

Cậu...Tình yêu của tớ mà

Fiction : Cậu...Tình yêu của tớ mà( tình yêu con nít )
Author: Zoo
Category: oánh nhau , tùm lum,..
Rating: 10+
Status: on-going
Warning: ko có
Casting:
1.Nó –Ria - Nguyển Kỳ Thư : là con của một nhà bình thường nhưng cũng thuộc loại khá giả ( bố làm giáo sư, mẹ giáo viên đại học luật) Người Hải Phòng nhưng bố phải vào Nam làm việc nên nó theo bố vào Nam lúc 8 tuổi.
Năm nay nó 14 tuổi 
Ngoại hình : Không xinh không có gì nổi bật hơn với mọi người.Tóc dài chấm mông hơi vàng vài sợi xanh lá cây (nhuộm á).1m55.
Thông thạo bóng rổ và karate nhưng giấu nghề.
Tính cách : ít nói, bí ẩn, nhưng dễ bị tổn thương và đặc biệt “ NGU NHƯNG NGUY HIỂM”. IQ 90/200 lực học khá suýt giỏi.
2.Rea – Nguyễn Trang Anh – Chị 2 của nó ( Vào Nam lâu năm nên nhiễm) Gia thế giống nó chị em mà.
Năm nay 17 tuổi
Ngoại hình : khá là dễ thương, tóc ngắn hay búi, xinh hơn Ria, mắt đen , da trắng.1m67
Giỏi thể thao, biết võ karater, juđo khi cần mới dùng, học giỏi.
Tính cách : nhí nhảnh hiền lành, hòa đồng, thân thiện. IQ 125/200
3.Wind – Hắn - Trần Huy Tường : Nhà giàu ( bố làm to mẹ làm thiết kế thời trang ) Người Hải Phòng .
Năm nay 14 tuổi
Ngoại hình : Cũng thuộc dạng nhìn được. Tóc nhuộm hung đỏ. Tai có khuyên.1m75
Tính cách : lầm lỳ, ít nói, lắm lúc khùng khùng. 
Phương châm: “Ngu không phải là cái tội, mà là tại cụ nội kém thông minh tý thôi”.
Giỏi thể thao không biết võ nhưng vẫn thường xuyên tham gia vào nhưng vụ ẩu đả đánh nhau bé thế thôi nhưng đừng coi thường. IQ 85/200 học lớp cuối khối.
4.Lyo – Phan Gia Kiệt : đàn anh của wind . Nhà Khá giả ( Bố là giám đốc công ty bất động sản mẹ là giáo viên đại học luật ) Người Hà Nội sang Hải Phòng sống tự lập 
Năm nay 17 tuổi 
Ngoại hình: đẹp cao 1m78.
Tính cách : nhăn nhở, lắm lúc lấc cấc rất hay đánh nhau biết võ karate, judo, teawondo,..
Ngu thể thao bóng đá thì vớt vát chút ít :D IQ 130/200.

Cháp 1 : Cuộc sống ở Sài Gòn
6am nhà nó
Sáng sớm trong một ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô Sài Gòn. Nó cựa mình khi những tia nắng rọi vào khung cửa sổ, với chiếc đồng hồ, bây giờ là 6h 1 phút 32 giây. Nó xuống giường cuộn màn rồi bước vào nhà vệ sinh thay quần áo và làm VSCN xong xuôi nó bước ra. Mái tóc cột cao để mái bằng rủ xuống đeo thêm chiếc nơ màu đen con con trên mái tóc, bộ quần áo đồng phục không có gì đặc biệt quần dài đen và áo sơ mi dài tay trắng. Nó chạy sang phòng Rea kêu bả dậy .
- Chị Rea…DẬY – Nó hét
CHị nó bật dậy nói
- Mày làm gì thế Ria sáng ra đã kêu chị mày dậy rồi bộ rảnh lắm hả.
- Học – Nó trả lời nhẹ như lông hồng
- Biết rồi – Chị nó trả lời rồi bước vào làm VSCN…
Nó lấy cặp sách rồi phi thẳng xuống nhà ăn sáng.
- Good morning mom dad – Nó
- Chào buổi sáng con gái – bố nó
- Ăn sáng nào – mẹ nó
Đang ăn thì chị nó chạy xuống tí ta tí tởn không biết đi đứng kiểu gì mà vấp cầu thang ngã xuống. Bố nó bỏ tác trà xuống quay sang chỗ Rea ngã nhíu mày rồi nói:
- Con gái con đứa đi đứng thế đấy
Chị nó thì chỉ biết cười trừ hehe rồi vào chỗ ăn sáng. Ăn được một lúc thì nó giơ đồng hồ lên xem, bây giờ cũng là 6h30 rồi chứ có còn sớm gì đâu. Nó chào bố mẹ rồi phóng con xe đạp đến trường. Vào đến lớp nó nằm lăn ra nghỉ ( nhà xa ). Tùng…Tùng…tùng …B3 tiếng trống vang nên vào giờ học mọi người ngồi ngay ngắn vào chỗ
Tiết 1 Nó ngồi chăm chú nghe giảng cũng phải bởi vì nó đã hơn được ai. Nó không có bạn, chẳng ai lại điên khi mà chơi với một đứa trầm tính ít nói như nó cả mà có chơi thì cũng bị coi là kẻ lập dị mà thôi.
Tiết 2 ...
Tiêt 3
Tùng Tùng Tùng lại 3 hồi trống bây giờ là giờ ra chơi sau những tiết học mệt mỏi nó vừa mới bước qua cánh cửa thì có nguyên một xô nước đổ ụp xuống đầu nó. Nó cũng đã quen với những việc như thế này mặc dù nó không đắc tội với ai, nó cũng không có ý kiến gì mà cứ bỏ qa cho xong chuyện không lại tùng ben lên thì khổ, họ suốt ngày chỉ lôi nó ra làm chuột thí nghiệm những trò quậy phá của họ, thấy nó không nói gì thì họ cứ thế được nước mà lấn tới, riết rồi thành quen. Nó là thế chỉ lặng lẽ âm thầm ngấm ngầm mà chịu đựng , Nó men theo lan can rồi xuống cầu thang đến bên tủ đồ của nó mà chọn đại bộ quần áo sơ cua mặc đỡ rồi lên lớp vào chỗ ngồi…
Tiết 4… rồi tiết 5 và cũng đến h về nó nhanh chóng lấy xe rồi chạy bon bon trên mặt đường quen thuộc của mình về đến nhà nó bước vào nhà
- Con chào mẹ - Nó
- Ừm chào con. Con lên gọi Rea xuống ăn cơm hôm nay bố có việc bận nên chỉ có mẹ con mình ăn cơm thôi – mẹ nó
- Vâng – Nó lê thê bước lên bậc thang lên phòng cất cặp rồi đi thay quần áo xong xuôi nó ra khỏi phòng bước đến phòng bà Rea.
- Chị Rea mẹ biểu ăn cơm kì
- Ừm chờ tý bắn nốt- Rea trả lời
Nó giám chắc là bả đang bắn gunny nè bả pro lắm xác định góc và lực bắn thì cứ gọi là hạng tốp mỗi tội là quần áo kém tý thôi. Nó cũng là một gunner giỏi nó bắn cũng không thua ai. Nó xuống nhà dọn cơm phụ mẹ rồi ngồi vào bàn ăn. Một lúc sau chị nó cũng xuống and ba mẹ con cùng ăn bữa cơm trưa.
- Ngon qá mẹ ha – chị nó nói
- Ngon thì ăn mau đi. Chiều nay có đứa nào đi hộc không?- mẹ nó hỏi
- CON….không đi – chị nó nói chữ con nhấn mạnh rồi dơ tay lên rồi lại nói nhỏ, làm mẹ nó fai? bật cười.
- Vậy còn Ria
- Không ạ - Nó trả lời
- Ừm vậy ăn thôi ăn cơm đi
Một lúc sau khi ăn cơm xong nó chạy tót lên nhà bật xem Super Hero rồi lăn quay ra ngủ.
Cháp 2: Trở về Hải Phòng
Nó đang ngủ say thì chị nó sang gõ cửa gọi um lên
- Ria ơi Ria ơi ời…
- Rồi rồi ra liền ra liền – nó trả lời giọng vẫn ngái ngủ
- Có chuyện gì vậy chị Rea – Nó hỏi
- Bố kêu kìa hình như có chuyện gì đó thì phải xuống mau nha 
- Vầng
Được một lúc thì nó xuống đã thấy bố mẹ nó và chị nó ngồi đấy rồi. Nó cất tiếng hỏi:
- Có chuyện gì vậy ạ?
- À cũng không có chuyện gì quan trọng đâu chỉ là bố có công việc ở Hải Phòng Bắc một thời gian dài nên muốn cả nhà đi chung với lại bố cũng mua 1 căn nhà ở đó rùi – Bố nó trả lời
- Phải đó mẹ cũng muốn xem quê hương bây h ra sao rồi đi gần 6 năm rồi còn gì – mẹ nó nói
- Oày oke cũng được ạ hihi con cũng muốn về đó lắm ở Sài Gòn hoài chán qá- Chị nó nhảy cẫng lên
- Ừm được rồi. Còn con thì sao Ria ? bố nó hỏi
- Nhưng còn công việc của mẹ thì sao không lẽ bỏ dậy ạ ? nó hỏi
- Ừm cũng có lý. Nhưng mà với khả năng giảng dậy của mẹ con chắc cũng dễ xin được việc ở ngoài đó – bố nó
- Phải đó. Con quên mẹ con là ai sao ? – Giáo viên giỏi nhất trường đó với lại mẹ cũng xin nghỉ cho mấy đứa òi - mẹ nó nói giọng tự hào
- Vậy thui cũng được ạ. – nó trả lời
- Vậy sáng mai xuất phát nhé bố mua vé máy bay rồi 9h ngày mai.
Xong xuôi mọi người ai về phòng nấy làm những công việc của mình. Nó thì cắm đầu vào chiếc máy tính bắn gunny…Được một lúc nó quyết định lên Ola bằng máy tính tán phét với mấy người bạn trên đó. Mặc dù nó ít nói nhưng trên Ola thì cứ gọi là thoát xác toàn phần, nó nói như chưa từng được nói. Vừa lên phòng chát nó nhận được tin nhắn từ ních @young_99 nguyên văn cuộc nói chuyện như sau :
* Halu chào pạn bằng tuổi á kết bạn nha * Y
* Ừm cũng được * nó
* Bạn là girl àh mình cũng là girl áh hjhj *Y
* Ưm mình là girl mà pạn ở đou zạ *nó
* Mình ở Thái Bình bạn ạ*Y
* ồh mình ở Sài Gòn nhưng mai chuyển vào Hải phòng áh, mình là người Hải Phòng chính gốc luôn :D *Nó
* Ừm hihi vậy chúng ta là bạn nah *Y
* Ừm cũng được hihi rất vui được làm quen với bạn mình tên Thư cứ gọi mình là Ria được ùi, Mà thui hay gọi mày tao nha gọi bạn này bạn nọ nghe xa cách qá*Nó
* Ừm hihi thui pp mày nha tao out đây mama tao gọi rồi lúc khác nghen*Y
* ừm pai pai mày *

Kết thúc cuộc nói chuyện cũng đến h ăn cơm . CẢ nhà nó ăn cơm vui vẻ với nhau cười nói . Chị nó ăn phải gọi là bằng một con nhợn ăn 3 bữa. Ăn xong bố nó thì lên xem thời sự mẹ nó gọt hoa qả, chị Rea rửa bát còn nó thì lên phòng ngồi lượn facebook.
8h45am
Sáng hôm sau nhà nó chuẩn bị hành lí đi ra sân bay bố nó đi làm thủ tục xong gọi mẹ con nó vào nhưng có một điều lạ là nhà nó chỉ có 4 người mà có những 5 cái vé máy bay lận tính tò mò của chị nó như được kích thích chị nso tí tởn hỏi luôn
- Bố ơi sao nhà mình có 4 người mà lại có những 5 cái vé máy bay vậy ạ ?
- Àh cô Hương sẽ đi cùng chúng ta ra ngoài đó- bố nó trả lời 
- Ơ cô Hương là cái cô mà làm cùng với bố ý ạ ? Sao cô ý lại đi cùng hả bố? – chj nó
- Àh để… để tiện cho.. công việc của bố ý mà 
- Ồh – Ria và Rea
Cả nhà nó ngồi hàng ghế chờ khoảng 5 10 phút thì có một bà gái àh không nói là cô gái hơn chị nó khoảng mười mấy tuổi gì đó đến bên và chào hỏi gia đình…thấy cô gái hình như cả chị nó lẫn bố nó đều quý chị ta hay sao ý ai cũng mừng ra mặt riêng mẹ nó và nso từ lúc đấy đến giờ không nói được câu nào hay nói đúng hơn là không buồn nói tâm trạng của bà (mẹ nó) bây giờ giường như rất hỗn loạn thì phải.
CHUYẾN BAY TỪ THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH ĐẾN SÂN BAY CATBI CHUẨN BỊ XUẤT PHÁT MỌI HÀNH KHÁCH NÊN CHUẨN BỊ VÀ ỔN ĐỊNH – tiếng của cô gì đó vang lên ( zoo không pik hề hề )
[…]
Máy bay cất cánh…ù ù ù… sau mấy tiếng ngồi trên máy bay gia đình nó và chị ta đã xuống được tới sân bay catbi. Gia đình nó bắt taxi về căn nhà mà bố nó mua để ở còn bà Hương phải rời hành lý về khách sạn. Về đến nhà chị nó và nó đã chạy ngay lên phòng làm một nhiệm vụ cao cả đó là………………………………………………………………………………………………………….. NGỦ.
Tạm biệt cậu - tình yêu của tớ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

SHARETHIS